“Gì cơ? Ôn oanh chưa hiểu, cảm thấy chẳng liên quan gì đến nhau. Nhưng rồi như bị đánh thức, hình ảnh Phó Đình Xuyên vừa rồi khóc lóc nhận sai chợt hiện lên trong đầu. Hình như… cũng hơi giống? Nhưng… cũng không hẳn giống hoàn toàn. Ôn oanh lắp bắp phản bác: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương