Nghe thấy câu đó, Ôn Oanh cũng vô thức ngẩng đầu nhìn về phía Cố Thanh Dư. Người đàn ông có diện mạo nhã nhặn thanh tú khẽ gật đầu đưa thực đơn cho nhân viên phục vụ, lễ phép nói lời cảm ơn, rồi mỉm cười mở miệng: “Thi thoảng cũng muốn thử một hương vị khác. Nói xong, anh lại liếc nhìn về phía cô. Lông mày Ôn Oanh khẽ giật một cái, vội dời ánh mắt đi chỗ khác. Cô biết rõ Cố Thanh Dư không ăn được đồ cay. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương