Trương Thần chuyển vào công ty tôi, vào ngày tôi đẩy xe lăn của hắn đến công ty, một số nhân viên và giới truyền thông đã nhìn thấy bóng dáng của hắn, tôi cố gắng che dáng người hắn nhưng hắn thì rất thản nhiên, thậm chí còn vẫy vẫy tay về hướng ống kính.
Trương Thần muốn một chiếc máy tính mới nhất, tôi chuyển mười triệu vào tài khoản của hắn, bảo hắn tha hồ đi chơi nhưng hắn vẫn say mê chơi game, vẫn là trò Krypton Gold, tiền tiêu cũng là tiền trong tấm thẻ lương tội nghiệp kia của tôi.
Tôi mặc kệ hắn, mặc dù tôi rất quý trọng số tiền trong tấm thẻ đó nhưng rõ ràng đó chẳng qua chỉ là một ít tiền mà thôi, tôi càng cố gắng níu giữ thì càng sớm bị tiêu sạch.
Chuyên gia dinh dưỡng của Trương Thần đưa ra một danh sách thật dài, tôi gọi ba người trợ lý chuyên kết hợp các loại thuốc Đông y và thuốc bổ dưỡng cho Trương Thần, đồng thời giám sát lẫn nhau để tránh có người gây cản trở từ trong. Đoàn luật sư đi xử lý nhân viên chủ mưu sát hại Trương Thần trước đây và gián điệp hoạt động thương nghiệp đều bị tôi thanh lý ra khỏi tập đoàn, rồi tôi nhớ đến chuyện của Trịnh Cường năm đó nên bấm ghi âm trên tay và thực hiện giao dịch với Trịnh Đông Dương, bởi vì anh ta đã ra mặt điều tra hậu trường những người cố gắng đẩy Trương Thần vào chỗ chết.
Cuộc sống của tôi bắt đầu đi vào quỹ đạo lần nữa, buổi sáng rời giường, đánh răng rửa mặt, tập thể dục, sau khi ăn xong bữa sáng thì vội vàng làm việc, buổi trưa thì ăn bữa cơm đạm bạc với Trương Thần mới vừa tỉnh ngủ, buổi chiều quay về tiếp tục làm việc, trạng thái này có thể kéo dài đến đúng bảy giờ tối, ăn cơm tối xong, tôi học hỏi, nắm vững kiến thức và tin tức mới trong ngành, rồi đi ngủ đúng giờ lúc mười rưỡi.