Tôi vội vàng quay về công ty, đội ngũ dưới quyền của tôi đã vận chuyển đống công việc đến cho tôi với hiệu suất cao vì các công việc đã bị tích lũy lại rất nhiều. Do đó, các giám đốc điều hành dưới quyền của tôi có thể có kỳ nghỉ còn tôi thì không, bởi vẫn còn một số vấn đề phải được chính tôi tự mình ra quyết định. Ngô Minh gõ một bản báo cáo nói rằng anh ta muốn được quay trở về, tôi nhắn lại cho anh ta một email, nói: “Ngoan ngoãn ở đó đi, tôi cũng không muốn nhìn thấy anh. Hộp cơm trưa đẹp đẽ chỉ mới ăn được mỗi một nửa, khi tôi cúi đầu liếc mắt nhìn điện thoại di động thì mới phát hiện ra Trương Thần đã gửi cho tôi 99 biểu tượng cảm xúc vì hắn cảm thấy quá buồn chán. Tôi trả lời lại một câu: “Nhớ tôi rồi à? Hắn bèn nhắn tới một câu trả lời vô cùng thành khẩn: “Nhớ rồi. Sau đó, như là sợ tôi hiểu lầm, hắn còn bổ sung thêm một câu: “Cậu cứ bận việc của cậu đi, tôi tự chơi một mình được mà. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương