Mặc dù Trương Thần không nói gì, nhưng điều đó cũng không ngăn cản được việc tôi biết về những chuyện đã xảy ra. Dường như quản giáo Vương đã phải nín nhịn từ rất lâu rồi, thế nên sau khi anh ta nói chuyện với trợ lý của tôi một khoảng thời gian khá dài thì trợ lý mới có thể chuyển lời lại cho tôi nghe.

Với tính của Trương Thần, hắn chẳng bao giờ muốn mình phải chịu một chút thiệt thòi nào.

Lần trước tôi bảo Ngô Thanh Phi gửi cho hắn hơn mười bộ quần áo lót, khi hắn thay quần áo để đi tắm thì bị đại ca phòng giam nhìn thấy. Gã đòi hắn phải giao ra hai bộ quần áo nhưng Trương Thần lại chẳng đưa cho gã cái nào. Chính vì cái chuyện nhỏ nhặt này mà cả hai người đã kết thù.

Ngục giam trông giữ rất nghiêm ngặt, thế nên Trương Thần không bị gã trả thù ngay lập tức. Tuy nhiên vào một ngày tết Âm lịch, người nhà của đại ca phòng giam tới thăm gã, chỉ có mỗi Trương Thần là ở trong phòng cả một ngày nhưng cũng không nghe thấy tiếng quản giáo gọi tên hắn.

Đợi đến ngày hôm sau, khi Trương Thần đi ra ngoài ăn sáng thì đại ca phòng giam dẫn đầu bắt đầu cười nhạo hắn, khi gã nói ra câu hắn là do chó nuôi dưỡng thì Trương Thần bèn vọt tới đánh nhau với gã.