Cái cảm giác sau khi say rượu thật sự khá tệ, tôi rửa mặt xong bèn xuống dưới nhà mua một vỉ bánh bao hấp và một bát cháo để ăn sáng, còn mua thêm một bó hoa của quầy bên cạnh; ăn xong mấy món này thì tôi mới nhấc mông đi đến nghĩa trang gặp ông nội. Trên mộ của ông nội có một bó hoa trông vẫn còn tươi mới, có lẽ là bạn bè của ông mang tới, là học sinh của ông hoặc cũng có thể là Trương Thần; tôi để bó hoa của mình lên mộ ông, ngồi xổm xuống rồi nghiêng người về phía ngôi mộ, bắt đầu nhỏ giọng nói chuyện. Tôi nói với ông về chuyện từ giờ tôi sẽ sống ở thành phố Ôn, bây giờ đang đi học thêm bằng tiến sĩ, còn mở được vài cửa hàng cửa hiệu, trộm vía là không những không bị lỗ mà còn kiếm được thêm ít tiền lời. Tôi nói với ông rằng tôi vẫn chưa có người yêu, nếu như tôi có thích ai thì tôi nhất định sẽ tỏ tình với người đó, nếu như người đó không chê tôi thì tôi sẽ thử một lần. Tôi nói với ông rằng đời này tôi và Trương Thần không thể nào yêu nhau được, cũng chẳng thể làm anh em của nhau nữa; tôi không có sự rộng lượng và khoan dung như tôi vẫn nghĩ. Hắn đã đâm một con dao vô cùng sắc bén vào ngực tôi, giờ chỉ cần hắn tiến tới gần là tôi lại cảm thấy vô cùng đau đớn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương