Chúc Kim Hạ nín thở, nhất thời không phân biệt được tiếng tim đập thình thịch bên tai là của ai, hay có lẽ là cả hai.

Ngoài sân trường, bác bảo vệ đang cầm đèn pin, vừa ngáp vừa đi về phía nhà vệ sinh, hoàn toàn không để ý rằng vài giây trước vẫn còn hai người đang hẹn hò gần đó.

Tiếng bước chân dần tới gần, rồi lại xa dần.

Thời Tự kìm nén tiếng cười, bất chợt hỏi nhỏ bên tai cô: “Chúc Kim Hạ, em biết bây giờ trông chúng ta giống gì không?”

Chúc Kim Hạ nén cười gật đầu, “Biết chứ, giống như đang vụng trộm.”