Thời Tự vẫn tiếp tục chở cô bằng chiếc xe điện dùng chung, cả hai đi ngắm nghía khắp các ngõ ngách trong thành phố, thỉnh thoảng dừng lại.

“Ở ngã tư đó có quán miến chua cay rất ngon. Chúc Kim Hạ giơ tay chỉ.

“Ăn thôi. Thời Tự lập tức phanh xe bên lề đường, gọi chủ quán mang ra hai bát miến chua cay.

“Rẽ ở góc này có quán bột thạch lạnh. Lúc nhỏ quán ấy còn ở chợ nông sản, làm ăn rất tốt. Giờ bị cấm bán rong nên chuyển vào một tiệm nhỏ bên đường. Hồi trước một bát chỉ một đồng, giờ lên tới mười đồng nhưng vẫn đông khách.

“Ăn tiếp.