Bà cười đến nỗi thở không ra hơi, khiến Chúc Kim Hạ giật mình, vội vàng nói mình sẽ không nghịch ngợm nữa. Ngọn đèn ngủ nhỏ trên đầu giường vẫn đang sáng, hai bà cháu cứ thế mà trò chuyện với nhau về những chuyện không đầu không đuôi. Cuối cùng, bà cũng tạm thời chấp nhận chuyện ly hôn của cô. Bà chỉ có một yêu cầu: “Lần sau tìm người yêu, nhất định phải để bà chọn!” “Được, được, bà sẽ chọn.” Chúc Kim Hạ hỏi, “Vậy xin hỏi yêu cầu của bà đối với người ấy của cháu là gì...?” “Trước tiên phải đẹp trai, như vậy gen mới tốt.” Bà cụ đếm trên đầu ngón tay. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương