Chúc Kim Hạ không còn tâm trí để ý, Viên Phong dặn cô cứ đứng yên tại chỗ, sau đó vội vã lái xe đến. Anh thậm chí còn đến trước cả xe cứu thương. Nhân viên y tế đặt bà nội lên cáng, Viên Phong thấy Chúc Kim Hạ chân đi dép lê, chân kia chỉ có tất, định bước ra ngoài liền kéo cô lại. “Đi giày vào.” Chúc Kim Hạ cúi đầu nhìn đôi tất bị dưa hấu dính đỏ, không nói gì, tháo tất vứt sang bên, xỏ dép lê rồi chạy theo. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương