Lê Nguyệt mất ngủ.Cô bị Tôn Tuấn Mân làm cho mất ngủ, rõ ràng cô đã châm chọc từ chối anh rồi, nhưng câu nói của anh thật sự quá chấn động. Chấn động đến mức khiến một người chưa từng nghe những lời ấm áp trong suốt bao nhiêu năm qua như cô không cách nào xem nhẹ được. Chỉ là, người mà cô tôn kính không hạnh phúc thì sao cô có thế hạnh phúc đây?Lê Nguyệt hoang mang mất vài ngày, trái tim hoàn toàn bị nhiễu loạn. Hết lần này tới lần khác, người đàn ông tên là Tôn Tuấn Mân kia vẫn dây dưa không ngớt, khiến cô lòng cô hoảng loạn. Mãi đến khi Mộc Lan gọi điện hỏi cô có thể lấy được tài liệu liên quan tới bệnh tình của Nhan Thần Phi từ nhà họ Nhan hay không, cô lấy cớ nhà họ Nhan không có nhưng phòng khám của Lục Thi Nhã thì có.Vì vậy…Cô chấp nhận đề nghị của người đàn ông này, quen nhau ba tháng chỉ để lấy tài liệu, giúp Mộc Lan bảo vệ anh họ mình. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương