Hứa Ngôn nhìn người đàn ông cao lớn đẹp trai, bạch mã hoàng tử mà cô đã tha thiết mơ ước từ nhỏ đến lớn. Trái tim cô khẽ run lên nhưng vẫn cố ép mình phải nhìn thẳng vào mắt anh.Thời gian thấm thoắt trôi qua, từ lúc cô còn chưa biết gì đã rất thích gương mặt này, bảy năm trôi qua nhưng vẫn chưa hề từ bỏ ý định.“Em muốn quà sinh nhật gì anh cũng cho em sao?”“Ngôn Ngôn?”“Có phải vậy hay không?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương