Học kỳ mới khai giảng, Hứa Ngôn theo Diệp Tử cùng tới trường học. Đám Diệp Tử luôn nhớ kĩ nhiệm vụ tuyệt đối không để cho bất cứ ai bắt nạt Hứa Ngôn, cho nên ở trường có thể nói Hứa Ngôn có đi ngang cũng không ai dám làm gì cô.Thật ra Hứa Ngôn lại chẳng để tâm đến chuyện này, cô thà im lặng không ai để ý còn hơn. Trong lòng âm thầm đếm ngược thời gian cho đến khi Nghiêm Chính Hạo trở về. Đám Diệp Tử thấy Hứa Ngôn càng ngày càng ít nói thì lo lắng như kiến bò trên chảo lửa. Nếu như anh Hạo biết Hứa Ngôn không vui thì cái mông của bọn họ sẽ nở hoa mất thôi.Thế là mấy đứa nhóc choai choai ngày ngày nghĩ ra đủ trò để Hứa Ngôn vui vẻ. Mấy đứa nhóc cầm đầu đám học sinh cá biệt lại suốt ngày vây quanh một cô bé con làm trò hề khiến danh tiếng của Hứa Ngôn ở trường rất nổi, trở thành đối tượng ngưỡng mộ của đám trẻ con.Một tháng yên lặng trôi qua, ngày mai sẽ là ngày Nghiêm Chính Hạo trở về. Hôm nay chẳng cần đám Diệp Tử phải trêu đùa, Hứa Ngôn đã sắp cười thành tiếng rồi.Đám Diệp Tử ngồi sau lưng cô, nhìn nhau, cùng tỏ vẻ bị tổn thương nặng nề. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương