Một ngàn ngày đêm bên nhau, bảo anh làm sao từ bỏ, làm sao không thương nhớ đây?

Một mình Erick quay về ngôi nhà ấy.

Lạnh lẽo khác hẳn trước kia.

Anh nằm trên giường của Tiểu Vũ Tịch, nỗi nhớ lên men, lan tràn...

Rõ ràng mới chia tay mấy tiếng mà đã nhớ nhung đến vậy. Trong căn phòng vẫn còn mùi sữa trên người cô, dường như còn có tiếng cười lanh lảnh của cô đang ngân nga. Nhưng mở mắt ra lại là sự hoang vắng lạnh lẽo.