Sau khi vào nhà, ngoại trừ Lục Thi Nhã và Cam thì ba người còn lại đều có vẻ mặt xấu hổ.

Ngại ngùng một lúc lâu, Ms.Diêu bước lên:

“Thần Thần, cháu còn nhớ cô không? Cô Diêu hay nấu mì Dương Xuân cho cháu khi còn nhỏ ấy?”

Lời nói này cũng là một loại tổn thương.

Lục Thi Nhã nhếch môi, mức độ chân thành của Ms.Diêu đối với Tiểu Thần Thần, đoán chừng qua thêm một thế kỷ cũng sẽ không thay đổi.