“Anh Chính Hạo, đợi em một chút.”“Sao thế, quên đem theo gì à?”“Không ạ, đụng phải người quen thôi, đang nghĩ xem có nên qua chào hỏi.”Lục Thi Nhã nhìn về phía chiếc xe, Nghiêm Chính Hạo cũng nhìn theo, mày nhíu chặt:“Em tính thế nào?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương