Lương Cẩm Nguyệt nhanh chóng cuộn mình vào chăn, chỉ để lộ khuôn mặt ra ngoài. Trình Gia Tự bật cười, bắt đầu mở túi đồ ăn. Cô nheo mắt nhìn vài giây, rồi quay người lại, nằm đối diện với anh. Cô quấn chăn chặt hơn, nhắm mắt giả vờ ngủ. Ngay sau đó, cô cảm nhận được giường lún xuống. Lương Cẩm Nguyệt, cả người lẫn chăn, bị anh kéo vào trong vòng tay. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương