Lương Cẩm Nguyệt trong mắt lóe lên tia rung động, ánh nhìn trở nên mơ màng. Tim cô đập nhanh, cơ thể như rã rời không còn chút sức lực.

Cô đã chẳng còn tâm trí nào để trả lời câu hỏi của Trình Gia Tự, cánh tay gần như không còn trụ nổi.

Lúc này, cả trên dưới cô đều hỗn loạn.

Trình Gia Tự lại vẫn giữ dáng vẻ bảnh bao nghiêm chỉnh.

Chiếc sơ mi trắng trên người anh vẫn hoàn hảo, chỉ có chiếc quần đen là bị ướt một chút.