Cẩm Nguyệt ngẩn người vài giây: “Gì cơ? Ánh mắt Trình Gia Tự khóa chặt vào cô, nhắc lại một lần nữa. “Chẳng lẽ em không thể nói là không muốn anh đi sao? Tim Cẩm Nguyệt như bỏ lỡ một nhịp, im lặng không nói gì. Chiếc xe đậu bên lề đường, xung quanh là những sinh viên đang trở về. Tiếng nói chuyện rì rầm vọng tới. Nào là chuyện học hành, chỗ ăn uống, kế hoạch cuối tuần… Âm thanh đa dạng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương