Trì Uyên chưa ở lại được bao lâu lại bị Khâu Minh gõ cửa. Anh mở cửa, ý cảnh cáo trong ánh mắt hết sức rõ ràng.

Khâu Minh khẽ nuốt nước miếng, khó khăn mở miệng nói: “Anh Trì, chúng ta phải đi rồi.

Khi làm người quản lý của Trì Uyên, Khâu Minh luôn nhận thức được nhiều thứ. Như việc dù có quấy rầy thế giới của hai người họ lúc này cậu cũng phải hạ quyết tâm nhiều lần.

“Ừm. Hiển nhiên Trì Uyên không vui với điều này.

“Đợi thêm một lát nữa đi.