Tối qua mọi người cùng ăn tối, nhưng chỉ có Lâm Dữu là ăn rất ít vì Dương Đan không cho phép, nên hôm nay cô đặc biệt nhớ vị thịt. Nhìn thấy Trì Uyên đưa thịt qua, Lâm Dữu thực sự không thể từ chối được. Cô nuốt nước bọt rồi mỉm cười nhắm mắt lại nói: “Vậy thì em không khách khí nữa nhé!” Trì Uyên tựa má cười nhẹ: “Ừ, ăn nhiều vào.” Đưa salad rau củ quả của Lâm Dữu qua, Trì Uyên liếc nhìn rồi nhíu mày nói: “Có phải mỗi ngày em đều ăn mấy thứ này không?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương