Khi Lê Tố về đến nhà, ba người còn lại đã có mặt. Thẩm Nhược Mặc và Hoàng Tuyên Nghi đang thực hiện nhiệm vụ chủ yếu là... thở và tiêu thụ hết số kem trong tủ. Tống Quy Nghi thì đang thiền, ngồi xếp bằng trên ghế sofa như một nhà sư. Con mèo thì yên tâm ngủ giữa hai chân anh.

Lê Tố chọc vào vai anh: “anh ngủ rồi à?”

Tống Quy Nghi nghiêm túc trả lời: “anh đang cảm nhận sự bình yên trong nội tâm, suy ngẫm về nguồn gốc của nhân loại và vũ trụ.”

Lê Tố bật cười: “Suy ngẫm thế nào rồi? Năm sau định đề cử anh nhận giải Nobel hả? em nóng chết đi được, anh có thể rời vũ trụ một chút để lấy cho em một chai nước không?”

Tống Quy Nghi lập tức đứng dậy, lấy cho cô một chai Coca. Lê Tố ban đầu từ chối, nhưng Tống Quy Nghi kiên quyết: “Uống một ngụm không làm em tăng 20 cân đâu. Mùa hè phải uống đồ uống có ga mới đúng điệu.”