Trong mấy ngày dưỡng thương, Tống Quy Nghi vẫn giữ liên lạc với Hách Đông. Điều này xuất phát từ việc Hách Đông chủ động nhắn tin riêng cho anh. Ban đầu, Tống Quy Nghi có chút bất ngờ, sau đó nhớ ra mình đang dùng tài khoản “câu cá“. Đúng vậy, ID của anh là Tiểu Lâm gầy chỉ còn 45kg, mỗi lần nhìn thấy nó, Tống Quy Nghi đều nổi da gà. Anh tự hỏi lúc đó mình đã nghĩ gì mà đặt tên như vậy. Tống Quy Nghi, cậu đã xuống cấp rồi, không còn liều lĩnh như tháng trước nữa. Hách Đông bắt đầu bằng việc gửi cho anh một bài luận. Bài viết có kết luận khá đột phá nhưng phương pháp lại thiếu chặt chẽ. Tống Quy Nghi chỉ đưa ra một vài nhận xét tùy ý, Hách Đông cũng tỏ ý tán đồng. Cả hai trò chuyện qua lại, thỉnh thoảng bàn luận về các vấn đề học thuật. Tống Quy Nghi thấy hơi khó hiểu. Theo lẽ thường, một người đàn ông trung niên nhiệt tình trò chuyện riêng trên mạng, lại nhắn với một người được cho là trẻ tuổi và khác giới, thường có động cơ không trong sáng. Nhưng các cuộc trò chuyện của họ lại rất nghiêm túc, đến mức có thể đem lên giảng đường thảo luận mà không ai thấy bất thường. Tống Quy Nghi vẫn chưa hiểu được ý đồ của Hách Đông, cho đến khi anh ta thẳng thắn hỏi. Hách Đông gửi một tin nhắn riêng: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương