Anh ta thực sự nói:

“Đến đứng trên mặt hồ còn không vững, mà cũng dám đến gây chuyện sao?”

Cái giọng điệu đó! Cái ánh mắt đó!

Hoàn toàn tràn ngập sự khinh bỉ và xem thường!

Cảnh Trừng nhớ lại dáng vẻ mình đi giày da run rẩy trên mặt hồ băng, cảm thấy thật mất mặt, không còn dám đối diện với ai nữa.