Đôi mắt đen của Tề Mục Dã ánh lên nét cười, anh bế bé con đang ôm chặt chân mình lên.

Anh bước dài hướng về phía căn phòng của Lục Tịch Ninh.

Đằng sau, Thương Luật Hành vừa bước ra từ thang máy, ngẩng đầu liền thấy bóng dáng Tề Mục Dã rời đi, cùng với cô bé trong lòng anh đang tò mò nhìn mình.

Lục Nhu Nhu không ngờ sẽ gặp lại chú ở sân bay, một chú còn đẹp trai hơn cả chú đẹp trai trước kia.

Cô bé vẫy tay, mỉm cười với anh, khoe hàm răng trắng sáng.