Nhìn thấy người đàn ông ở cửa, Lưu Thi Nhiên lập tức giật mình ngồi bật dậy. Sao ông ấy lại có mặt ở đây! Lưu Thi Nhiên quay đầu nhìn người bên cạnh, kích động hỏi: “Bố tôi là do cô mời đến à?” Lục Tịch Ninh không phủ nhận. Cô mỉm cười đáp: “Người chưa đủ thì làm sao vở kịch có thể bắt đầu được?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương