Lục Tịch Ninh không để Tề Mục Dã lái xe mà trực tiếp ngồi vào ghế lái.

Tề Mục Dã đi theo sau cô, tay giữ cửa xe: “Để anh lái đi.

“Tôi còn muốn sống thêm vài năm nữa.

Cô đẩy tay anh ra, đóng cửa, ngồi xuống và thắt dây an toàn, mọi động tác nhanh gọn.

Vẻ mặt của Tề Mục Dã dịu đi, khóe môi khẽ cong lên.