Ánh chiều tà nhuộm cả bầu trời một sắc vàng ấm áp. Đôi mắt của Nhu Nhu sáng long lanh, trong suốt đáng yêu. Chỉ cần nhìn vào ánh mắt ấy là biết ngay cô bé thích chiếc ô tô trẻ em hình cáo hồng đặt làm riêng trước mặt đến nhường nào. Trong đôi mắt sâu thẳm như mực của Tề Mục Dã hiện lên bóng dáng vui tươi của cô bé khi chạy về phía chiếc xe đồ chơi. Anh nhẹ nhàng hỏi: “Có thích không? Nếu không thích, chú sẽ mua cái khác. Nhu Nhu lập tức hớn hở đáp: “Thích cực kỳ luôn ạ~ Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương