Khi xe rẽ đi, Lục Nhu Nhu đưa bàn tay nhỏ áp sát bên cửa sổ, từ xa nhìn thấy Tề Mục Dã đứng ở cửa Cục Dân chính.

Trông ba có vẻ buồn quá đi thôi ~

Tề Mục Dã tưởng cô bé sẽ lại thò đầu ra, ánh mắt sâu lắng nhìn cô bé, rồi anh đưa tay ra hiệu chỉ vào trong xe, lo cô làm điều gì nguy hiểm.

Cô bé ngoan ngoãn vẫy tay chào anh và làm một động tác hôn gió, “Chú ơi, tạm biệt nhé ~

Khóe miệng của anh khẽ nhếch lên.