Vừa lên xe, Lục Tịch Ninh nhận được cuộc gọi từ Minh Uyên.

Đầu dây bên kia là tiếng mắng yếu ớt đầy giận dữ của Minh Uyên: “Tô Đình đúng là tên khốn mặt dày, không biết xấu hổ, nhỏ nhen!

Ở đầu dây bên kia có tiếng mở cửa, và Tô Đình trả lời bất lực: “Minh Tiểu Uyên, là em ra tay trước…

Nghe thấy đoạn đối thoại của họ, Lục Tịch Ninh đoán được phần nào chuyện đã xảy ra tối qua.

Sau khi mắng xong Tô Đình, Minh Uyên mới nhớ ra mình đang gọi điện, cô bình tĩnh lại rồi nói với Lục Tịch Ninh: “Chuyện mà trước đây cậu nhờ mình hỏi, mình đã có câu trả lời.