Đứng ngoài cửa là Thẩm Mạn Lệ. Cô vẫn mặc bộ trang phục ban ngày, áo sơ mi trắng kết hợp với váy bút chì cùng màu, mùi rượu nhè nhẹ từ người Tề Mục Dã làm cô có chút xao động. Tề Mục Dã mặc bộ đồ ngủ đen dài tay, bên ngoài khoác thêm áo choàng, toàn thân được che kín. Thẩm Mạn Lệ cầm tập hồ sơ, cung kính nói: “Chủ tịch Tề, đây là tài liệu khẩn vừa gửi tới, cần ngài ký. Anh không nhận lấy. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương