Dù đã nghe nói người đứng đầu nhà họ Tề rất xuất sắc, nhưng Chu Nhược Thục không ngờ anh lại có khí chất mạnh mẽ đến thế, khiến cô cảm thấy run rẩy trong lòng. Cô cố giữ bình tĩnh, ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt của anh.

Chu Nhược Thục mặc một chiếc sườn xám màu xanh, từ tốn nói: “Xin chào anh Tề, tôi là giáo viên dạy piano của Tiểu Triều và Tiểu Tắc.

“Ừ. Tề Mục Dã đáp lời lạnh nhạt.

Anh nhìn quản gia, người lập tức lên tiếng: “Cô Chu, để tôi tiễn cô ra ngoài.

Tề Triều và Tề Tắc cũng lễ phép chào tạm biệt cô.