Trương Vũ Chi bắt đầu kiệt sức, nhưng không muốn để Lục Tịch Ninh kiểm soát mình trước mặt mọi người. Bà ta luôn nghĩ rằng Lục Tịch Ninh chỉ là một cô nhi mất tất cả sau khi phá sản mười mấy năm trước, thì có tư cách gì để kiêu ngạo trước mặt bà? Lục Tịch Ninh không vội ép Trương Vũ Chi phải cúi đầu. Hôm nay cô có cả ngày để xử lý chuyện này. Cô bảo Hầu Tử canh chừng bên hồ bơi, rồi quay người đi tìm ba đứa trẻ, nhưng lại thấy con gái mình đang được Tề Mục Dã bế trên tay. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương