Tại Phòng thí nghiệm ZN, C Quốc. Lục Tịch Ninh hỏi trợ lý: “Cậu ấy như thế này bao lâu rồi? “Từ khi về từ cảng, cậu ấy đã như vậy rồi. Trợ lý lắc đầu bất lực: “Không ăn không uống, ban ngày cũng không kéo rèm, buổi tối thì không bật đèn, cứ một mình trong phòng. Mọi người đã đến hỏi thăm cậu ấy, nhưng cậu ấy cứ không chịu mở cửa, không còn cách nào khác, cô đành phải gọi cho Lục Tịch Ninh. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương