Ôn Bình một mình lẩm bẩm, từ giận dữ, đến không hiểu, rồi lại cảm thấy tủi thân. Bà vừa khóc vừa mắng, nhưng Thịnh Hồng Cẩm chỉ mấp máy môi, nửa ngày cũng không thốt được một lời. Rốt cuộc họ và cô em gái làm thế nào để đi đến bước đường hôm nay? Là từ sự lưỡng lự của em trai, hay từ sự đối đầu gay gắt trong đám cưới của cháu gái? Nếu ông ngăn cháu gái cưới Tiểu Tống, liệu có tốt hơn không? Nếu ông thiên vị gia đình cô em gái thêm một chút nữa thì sao? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương