Mỗi hai ngày, Ôn Bình lại đến hỏi Thịnh Nan một lần, rốt cuộc thì Quý Vãn Anh khi nào mới về. Thịnh Nan chỉ có thể ậm ừ lảng tránh, cuối cùng đành nói là phải đợi đến mùng mười. Rõ ràng bà cảm nhận được sự không hài lòng trên gương mặt của bà mẹ . bà có thể làm gì được đây, con gái trước khi lấy chồng đã không nghe lời sắp xếp của mình, huống chi là sau khi đã lấy chồng. Hơn nữa, Thịnh Nan cũng không hiểu tại sao mẹ lại cứ nhất quyết bắt con gái phải vội vã về lấy quà. Có phải là chuẩn bị món quà rất quý giá cho con gái không? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương