Sơ Đường hỏi:“Là bắt nhà họ Giang nhận nuôi Hứa Tĩnh Huyên sao?

Chu Tuyết Lạc lắc đầu, ghé sát lại, nhỏ giọng nói:“Không chỉ vậy. Nghe nói năm đó bà ấy còn bảo phu nhân nhà họ Giang hứa, sau này để anh Thì Tự cưới Hứa Tĩnh Huyên làm vợ.

Nghe vậy, Sơ Đường kinh ngạc trợn to mắt:“Trời ơi, gì mà kinh thế?

Trần Viện Viện giọng cao hẳn lên:“Bà ta cũng to gan thật!

Chu Tuyết Lạc nói tiếp:“Không biết sau đó phu nhân nhà họ Giang nói gì, mà cuối cùng bà giúp việc đó chấp nhận để họ Giang nhận nuôi con gái mình như một cách báo ân.

Trần Viện Viện tỏ rõ vẻ khinh thường:“Cũng đúng, phu nhân Giang chỉ có một đứa con trai, làm gì có chuyện để nó cưới con gái của người giúp việc.

Chu Tuyết Lạc gật đầu:“Đúng vậy, anh Thì Tự là người thừa kế duy nhất của nhà họ Giang, sao có thể cưới một đứa con gái của bảo mẫu được.

Sơ Đường nhấp một ngụm rượu trái cây, ánh mắt hơi đăm chiêu.

Ba người mải mê tám chuyện, không để ý rằng cách đó không xa, có một người phụ nữ đang lạnh lùng, độc ác nhìn chằm chằm về phía họ.

Sơ Đường đã uống vài ly rượu trái cây, độ cồn thấp nên không dễ say.

Nói chuyện với hai cô bạn một lúc, Sơ Đường đứng dậy:“Tớ đi vệ sinh một lát.

Ngoài hành lang gần nhà vệ sinh.

Vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, Sơ Đường liền bị hai gã đàn ông chặn đường.

Một gã cao to lực lưỡng, đầu trọc, mặc áo ba lỗ đen để lộ cánh tay đầy hình xăm.

Gã huýt sáo một tiếng, cười đểu giả:“Em gái xinh quá, theo anh đi chơi một đêm đi, hửm?

Sơ Đường đang cầm điện thoại nhắn tin, nghe vậy liền ngẩng đầu lên, âm thầm mở chế độ ghi âm, rồi cho điện thoại vào túi.

Gã thứ hai thì gầy gò, nhuộm tóc vàng, đang ngậm điếu thuốc.Hắn nhếch mép:“Nhìn cũng ngon đấy, chắc chơi cũng phê lắm nhỉ?

Sơ Đường lạnh giọng:“Bọn mày mới ăn cứt trong nhà vệ sinh à? Mồm thối quá.

Tên tóc vàng cười cợt nhả:“Một đêm bao nhiêu? Ra giá đi.

Hành lang rất hẹp, hai gã đứng chắn mất lối đi khiến cô không thể rời khỏi đó.

Cô khoanh tay đứng yên tại chỗ, lạnh nhạt nói:“Giữ linh cữu năm ngàn một đêm, khóc tang cộng thêm hai ngàn, dàn kèn trống hai ngàn tám. Hỏa táng bình thường bốn trăm chín chín, thêm quan tài giấy năm trăm, xương chưa nát cần đập thêm thì tính phí phụ một ngàn hai. Nhà mày có ai chết à? Trên hai người có giảm giá, chết càng nhiều giảm càng sâu, hóa đơn trên một vạn giảm ngay một ngàn.

Tên tóc vàng tức tối phun nước miếng:“Con đ* thối tha! Cho mày mặt mà không biết điều hả?

Gã đầu trọc cười đểu, bước thêm một bước, còn tháo thắt lưng ra:“Giả nai gì nữa? Bị người ta chơi nát rồi còn bày đặt? Hôm nay tao phải xử mày ngay tại đây!

Gã quay sang tên tóc vàng:“Đi, kéo nó vào nhà vệ sinh nam, chơi cho đã!

Hai tên vừa bước về phía cô.

Đúng lúc gã to con đến gần, Sơ Đường bất ngờ nhấc chân, tung một cú đá thật mạnh, thật chuẩn, thật hiểm vào đúng “hạ bộ” của hắn.

Cú đá ấy, cô dùng toàn bộ sức lực.

“Aaaaa—!

Gã tay xăm hét lên một tiếng thảm thiết, hai tay ôm lấy hạ bộ, đau đớn ngã lăn ra đất.

Hắn co rút cả người lại, đau đến mức toàn thân co giật.

Tên tóc vàng gầy nhom thấy vậy liền vung nắm đấm, vừa chửi rủa vừa xông lên định đánh người.

Sơ Đường nhanh như chớp bắt lấy cánh tay hắn, mạnh mẽ xoay một cái — “rắc”, cánh tay tên tóc vàng trật khớp.

Tiếng hét đau đớn vang lên khắp hành lang.

Sơ Đường nhếch môi, đôi mắt đẹp nheo lại đầy nguy hiểm:“Chỉ vậy thôi à? Một đứa đánh ra hồn cũng không có.

Cô ra vẻ chán ghét, rút khăn giấy ra lau tay:“Đúng lúc đấy, cô đây biết chút võ tự vệ với vật tay, lâu rồi không giãn gân giãn cốt, gặp mấy đứa như mấy người tập dợt một chút cũng hay.

Lời thì không quá nặng, nhưng nhục nhã thì có thừa.

Tên tóc vàng giơ nốt tay còn lại định lao lên lần nữa, liền bị Sơ Đường tung một cú quật vai, nện mạnh hắn xuống đất.

Gót giày cao gót của cô giẫm lên mặt hắn như đang giẫm một con kiến:“Về luyện lại đi.

“Cứu mạng! Cứu mạng! — Gã xăm trổ ôm chặt hạ thân, rống lên thảm thiết.

Sơ Đường quay đầu liếc nhìn, phát hiện quần hắn đã thấm máu.

Chậc, lực ra tay hơi mạnh rồi, không lẽ cô đá hỏng luôn “đồ chơi” của hắn?

Chẳng mấy chốc, nhân viên quán bar nghe tiếng chạy đến, vừa trông thấy hiện trường liền sững sờ tại chỗ, không biết nên làm gì.

Tên tay xăm toát mồ hôi lạnh, cố nén đau nói:“Đau chết ông rồi… Còn đứng đó làm gì, gọi 120 đi, tôi sắp chết rồi!

Tiếng ồn quá lớn khiến người xung quanh ùn ùn kéo đến xem.

Trần Viện Viện và Chu Tuyết Lạc thấy Sơ Đường đi vệ sinh mãi chưa về, lo lắng nên sang tìm.

Vừa thấy cảnh đó, hai người đều sửng sốt.

“Vãi chưởng! — Trần Viện Viện trợn mắt ngạc nhiên — “Sơ Đường, cậu tái xuất với tuyệt kỹ ‘Phật Sơn vô ảnh cước’ và ‘Giáng long thập bát chưởng’ rồi hả?!

Chu Tuyết Lạc nhìn hai gã đàn ông nằm vật vã dưới đất, rồi quay sang Sơ Đường:“Cậu không bị thương chứ?

Sơ Đường vuốt tóc:“Không. Với cái bọn này, một sợi tóc của tớ chúng cũng chẳng chạm được.

“Ngầu quá đi mất! Trần Viện Viện mắt lấp lánh sùng bái, “Sớm biết đã học tán thủ cùng cậu rồi.

Nhân viên quán bar nhanh chóng báo cảnh sát và gọi xe cấp cứu.

Hai gã đàn ông được xe cứu thương đưa đến bệnh viện, cảnh sát thì đưa Sơ Đường cùng người phụ trách quán bar về đồn làm việc.

Chu Tuyết Lạc và Trần Viện Viện cũng đi theo.

Người xem dần tản ra.

Ở phía sau cột, Hứa Tĩnh Huyên từ từ bước ra, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo.

Đúng là phế vật.

Hai đánh một mà Sơ Đường không hề hấn gì.

Không ngờ con nhỏ này nhìn ngoài gầy yếu, yếu đuối thế lại là cao thủ có tập luyện.

Xem ra mấy tên lưu manh tép riu không đối phó được với cô ta.

Lần sau phải gọi thêm người, tìm cả tay đấm chuyên nghiệp mới được.



Lúc Giang Thì Tự đến nơi, Sơ Đường đang làm biên bản lấy lời khai.

Cảnh sát đã kiểm tra camera an ninh, xác định rõ hai tên đàn ông kia là bên gây chuyện trước, Sơ Đường chỉ là phòng vệ chính đáng.

Tuy nhiên, phía bệnh viện gửi thông báo: gã xăm trổ bị thương khá nặng, tinh hoàn vỡ, cần giám định thương tật.

Hành vi phòng vệ của Sơ Đường rất có thể đã vượt quá mức cần thiết và có thể bị quy vào tội phòng vệ vượt quá giới hạn.

Cảnh sát nói, hiện tại chưa thể thả người.

Giang Thì Tự vừa định gọi điện nhờ người quen để cảnh sát thả người.

Sơ Đường liền ngăn anh lại, bình thản nhìn cảnh sát nói:“Vỡ một bên chỉ là thương nhẹ, vỡ hai bên là thương nặng. Nếu cả hai bên đều vỡ và phải cắt bỏ thì đúng là em có thể bị xem là phòng vệ quá mức, và sở cảnh sát có thể khởi tố em với tội danh cố ý gây thương tích.

Vấn đề này đúng là nằm trong lĩnh vực chuyên môn của cô.

“Nhưng— Sơ Đường lấy điện thoại ra, mở đoạn ghi âm và bấm phát.

Toàn bộ những gì hai gã đàn ông nói trong hành lang đều được cô ghi âm đầy đủ.

Sơ Đường bình tĩnh, ánh mắt lạnh nhạt:“Thưa đồng chí cảnh sát, tôi có bằng chứng cho thấy hai người này có ý định cưỡng hiếp tôi. Với tội cưỡng hiếp — một tội phạm mang tính bạo lực, phản kháng của tôi là hoàn toàn hợp lý và không cấu thành phòng vệ quá mức.

Cô đặt điện thoại lên mặt bàn, nghiêm túc nói:“Bây giờ, tôi chính thức báo án. Hai người này có ý đồ cưỡng hiếp tôi.