Hà Tiểu Mẫn chắp tay trước ngực, cúi người vái Sơ Đường, cắn môi làm bộ đáng thương cầu xin:

“Phu nhân, em sai rồi, em thật sự biết sai rồi, xin chị đừng giận nữa được không? Chị xinh đẹp như vậy, người đẹp nết cũng đẹp, chắc chắn sẽ không trách em đâu đúng không?

Tiểu Mẫn chớp đôi mắt to tròn long lanh, nhìn Sơ Đường như muốn “bắn tim tới tấp:

“Em thật sự rất cần công việc này, xin chị đừng để em bị đuổi việc... hu hu hu hu chị đẹp ơi chị tốt bụng lắm mà!

Đúng lúc đó, “ting một tiếng, thang máy riêng của tổng tài mở ra.