“Máu... rất nhiều máu... Môi Trần Viện Viện run rẩy không ngừng, ấp a ấp úng mãi không nói được một câu hoàn chỉnh, “Tự sát... nhảy lầu... Có người nhảy lầu tự sát? Sơ Đường sững người. “Viện Viện! Đúng lúc này, Tần Ngôn xông vào phòng bệnh, bế ngang Trần Viện Viện đang bị dọa đến hoảng loạn lên. Khuôn mặt Tần Ngôn đầy lo lắng, ôm lấy Viện Viện dịu dàng dỗ dành: “Viện Viện, đừng sợ, có anh ở đây, đừng sợ... Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương