Lý Vân Quý thầm nghĩ, cô nhóc này tuy biết chơi golf, nhưng con gái thì thường sức yếu, chưa chắc đã đánh lên được green. Dù có đánh được thì ít nhất cũng phải mất tám, chín cú. Thua chút tiền nhỏ mà đổi lại được một nụ cười khuynh thành, cũng đáng.

Sơ Đường mím môi cười:

“Ăn tối với ngài thì được, nhưng cược tiền thì nhàm chán quá, hay là ta đổi sang cái khác đi.

“Luật sư Nhuận muốn cược gì?

“Nếu trong mười cú tôi đưa được bóng lên green, Tổng Lý sẽ ký với văn phòng luật của chúng tôi hợp đồng cố vấn pháp lý một năm và hợp đồng đại diện tranh tụng. Nếu dưới mười cú, thì thêm một năm nữa. Còn nếu tôi chỉ cần một cú mà đưa bóng lên green, thì ký luôn hợp đồng mười năm, trong mười năm toàn bộ vụ việc pháp lý của công ty ngài đều giao cho văn phòng chúng tôi phụ trách. Ngài thấy sao?