Sắc mặt của Tần Ngôn cũng chẳng khá hơn chút nào, anh nghiến răng nghiến lợi đến mức hàm dưới suýt vỡ vụn: “Tức chết tôi rồi! Cái con Trần Viện Viện kia dám gọi nam mẫu! Giang Thì Tự nhìn thấy Sơ Đường, tay cầm ly rượu, tay còn lại đang sờ lên cơ ngực của một nam mẫu. Ly rượu tequila pha chanh vừa mới uống xong, vị chua gắt và cay nồng còn đang lan khắp khoang miệng, cả không khí xung quanh dường như cũng chua lòm theo. Giang Thì Tự không chịu nổi nữa, “soạt” một tiếng bật dậy khỏi ghế, khiến Tần Ngôn bên cạnh giật bắn mình, “Thì Tự, cậu làm gì đấy?! “Đưa cô ấy về nhà. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương