Phía chân trời dần hiện lên ánh sáng lờ mờ, bình minh yếu ớt xuyên qua ô cửa kính, nhẹ nhàng chiếu lên gương mặt tái nhợt và tiều tụy của Sơ Đường.

Cô đã ngồi lặng lẽ bên cửa sổ suốt cả đêm, mãi đến khi trời sáng mới dựa vào khung kính chợp mắt một chút.

Giấc ngủ ấy chập chờn không yên, cô mơ thấy rất nhiều chuyện liên quan đến Giang Thì Tự, tỉnh giấc giữa chừng không biết bao nhiêu lần.

Trong giấc mơ cuối cùng, cô thấy Giang Thì Tự và Lý Lam Hy tay trong tay đứng trước mặt mình. Anh mỉm cười, vẻ mặt đầy hạnh phúc, nói với cô rằng anh sắp kết hôn, còn bảo cô nhớ đến dự đám cưới của anh.

Trong mơ, Sơ Đường đã khóc.