Vì sự cố ngoài ý muốn, khi họ đến được hiện trường, thời gian đã trễ hơn rất nhiều.

Dù nguyên nhân là do bất khả kháng, Tô Vũ Trạch vẫn cảm thấy rất ngại, liên tục xin lỗi nhân viên:

“Hôm nay đúng là lỗi của tôi, thật sự xin lỗi vì đã làm mọi người phải tăng ca.”

Trong ngành này, việc nhiều người không đúng giờ không phải chuyện hiếm.

Dù đây không phải điều đáng khuyến khích, nhưng nhân viên cũng đã quá quen với việc này.

Bỗng dưng gặp một người cứ liên tục xin lỗi, họ lại cảm thấy hơi bối rối.

Đạo diễn tại hiện trường còn rất trẻ, bị sự chân thành của anh làm cho lúng túng:

“Không sao, không sao. Trước đó cũng đã nhận được điện thoại giải thích rồi.”

“Thật sự là tình huống bất khả kháng, không thể tránh được.”

“Hai thầy chuẩn bị trang điểm nhanh đi, chúng ta sẽ bắt đầu sớm nhất có thể.”

Quảng cáo mà họ quay là một chiến dịch tuyên truyền phòng chống lừa đảo, nên trang phục được yêu cầu là vest chuyên nghiệp, phù hợp với hình tượng nhân vật trong phim của họ.

Với kiểu trang phục này, lớp trang điểm cần rất nhẹ, tiết kiệm thời gian.

Cả việc thay đồ và trang điểm chưa mất đến một giờ đồng hồ. Nhờ đi gấp trên đường, họ bắt đầu quay trước 5 giờ chiều.

Quảng cáo phòng chống lừa đảo này rất đơn giản, chỉ cần quay một lần là hoàn thành.

Sau khi quay xong quảng cáo, họ còn chụp một bộ ảnh.

Những bức ảnh này sẽ được sử dụng trên tàu điện ngầm, trạm xe buýt, thang máy, và các địa điểm công cộng khác.

Sau khi hoàn thành việc quay chụp, họ cần thực hiện một buổi phỏng vấn đơn giản, không liên quan trực tiếp đến chiến dịch quảng cáo.

Thật ra, khi quay quảng cáo, đội ngũ phụ trách phỏng vấn đã có mặt tại hiện trường, thậm chí còn quay lại một số cảnh hậu trường.

Khi công việc quay chụp hoàn tất, đội ngũ phỏng vấn nhanh chóng tiếp cận để bắt đầu phần việc của mình.

Ngay khi họ xuất hiện, Tô Vũ Trạch đã nhận ra:

“Có phải các bạn đến từ Peach TV không?”

Nhân viên nghe vậy, biểu cảm thoáng bất ngờ và hạnh phúc:

“Thầy vẫn còn nhớ chúng tôi sao? Trước đây tôi từng phỏng vấn thầy một lần rồi.”

“Đương nhiên, tôi nhớ chứ. Có vẻ như dạo này bạn gầy hơn trước, và tóc cũng cắt ngắn hơn.”

Ban đầu, nhân viên nghĩ đó chỉ là câu nói xã giao. Nhưng giờ thì hoàn toàn chắc chắn rằng, Tô Vũ Trạch thực sự nhớ rõ anh ta.

“Tôi thực sự không ngờ rằng thầy vẫn nhớ đến tôi. Thật ra, tôi là một người hâm mộ của thầy.”

Nhân viên này thực ra đã muốn nói điều này ngay từ lần phỏng vấn trước, nhưng cuối cùng lại không thốt ra được.

Dù sao đây cũng là giờ làm việc, và tình cảm yêu mến với Tô Vũ Trạch là một cảm xúc cá nhân.

Một nhà báo chuyên nghiệp không nên để cảm xúc cá nhân ảnh hưởng đến công việc.

Nhưng lần này, sau lời nói của Tô Vũ Trạch, nhân viên đó lấy hết can đảm để bày tỏ cảm xúc của mình:

“Thật ra, chính vì thầy mà tôi đã chọn học ngành này. Tôi luôn có một ước mơ, rằng một ngày nào đó có thể được hợp tác với thầy. Không ngờ rằng giấc mơ này thực sự trở thành hiện thực.”

“Chính nhờ thầy mà tôi đã trở thành một phiên bản tốt hơn của bản thân.”

Trong cuộc đời, chúng ta có thể yêu mến rất nhiều người. Nhưng điều quan trọng hơn việc yêu thích, chính là những thay đổi mà bạn thực hiện vì người đó.

Dù kết quả cuối cùng ra sao, thì quá trình trưởng thành và lột xác ấy sẽ luôn để lại dấu ấn sâu sắc trong bạn.

Quá trình thích một người có thể mang lại niềm vui, sự ngọt ngào, nhưng cũng có thể là nỗi đau.

Nhưng điều người ta luôn mong muốn là nhờ người ấy, mình có thể trở nên tốt hơn.

Như vậy, dù kết quả của tình cảm này ra sao, ít nhất bạn đã xứng đáng với sự cố chấp của chính mình.

Tô Vũ Trạch rất vui khi nghe câu chuyện này. Hóa ra sự tồn tại của anh thực sự đã tạo ra ảnh hưởng tích cực đến người khác.

Thật sự có người vì anh mà trở nên tốt đẹp hơn.

Điều đó khiến anh cảm thấy vui mừng và xúc động, cũng xoa dịu phần nào tâm trạng tệ hại của anh sau những sự việc không vui trong ngày hôm nay.

“Cảm ơn cậu. Thật ra, cậu cũng rất xuất sắc.”

“Tất nhiên, nếu trong đó có phần nào nhờ tôi, thì tôi thật sự cảm thấy rất vinh hạnh.”

Hứa Dịch ngồi bên cạnh, cúi đầu xem lại danh sách câu hỏi phỏng vấn, nhưng đã nghe hết cuộc trò chuyện của họ.

Thế giới này có biết bao người yêu mến Tô Vũ Trạch, và bao nhiêu người vì anh mà thay đổi.

Thực ra, bản thân Hứa Dịch đã đủ may mắn khi được đứng bên cạnh anh.

Được cùng người mình yêu quý sánh bước là một điều tuyệt vời.

Hứa Dịch cảm thấy thật may mắn khi đã đưa ra lựa chọn đúng đắn ngày trước.

Lật đến trang cuối của tập câu hỏi, cậu khẽ hỏi:

“Phim truyền hình lần này sẽ được phát trên nền tảng Peach TV đúng không?”

Dù đang trò chuyện cá nhân, nhân viên nhanh chóng quay trở lại vấn đề công việc:

“Hiện tại, phía công ty hy vọng sẽ phát hành độc quyền, nhưng vẫn còn một số thủ tục cần hoàn tất sau.”

Bộ phim này có sự đầu tư từ Peach TV, nên chắc chắn sẽ được phát hành trên nền tảng này.

Vấn đề còn lại là phát độc quyền hay hợp tác với các nền tảng khác.

Dù lựa chọn nào, đây cũng không phải điều mà Tô Vũ Trạch và Hứa Dịch cần quan tâm.

“Nếu hai thầy không có vấn đề gì, chúng ta có thể bắt đầu phỏng vấn.”

“Được thôi.”

Buổi phỏng vấn sử dụng hình thức hỏi nhanh đáp gọn. Sau khi biên tập, thời lượng sẽ khoảng 7-8 phút, nên số lượng câu hỏi cũng không quá nhiều.

“Cảm nhận của anh sau buổi quay hôm nay?”

“Với sự phát triển của công nghệ thông tin, có rất nhiều hình thức lừa đảo mới ra đời, khiến chúng ta khó lòng đề phòng. Buổi quay hôm nay giúp tôi học hỏi thêm nhiều kiến thức mới, và tôi cũng mong mọi người có thể nâng cao cảnh giác trong cuộc sống hàng ngày.”

“Nếu gặp phải tình huống lừa đảo, chúng ta nên làm gì?”

“Theo tôi, điều đầu tiên cần làm là báo cảnh sát ngay lập tức. Chúng ta nên tìm sự giúp đỡ từ những người có chuyên môn.”

“Hiện nay, đối tượng dễ bị lừa đảo nhất là người cao tuổi. Tôi hy vọng các bạn trẻ có thể chia sẻ kiến thức phòng chống lừa đảo với bố mẹ, ông bà mình, giúp họ nâng cao nhận thức.”

“Ngoài ra, các cơ quan chức năng đã phát triển ứng dụng phòng chống lừa đảo chuyên biệt. Tôi mong mọi người tải ứng dụng này, tìm hiểu thêm kiến thức và nâng cao ý thức tự bảo vệ mình.”

Những câu trả lời trong buổi phỏng vấn chủ yếu mang tính chất chính thức.

Mục đích chính vẫn là tận dụng sức ảnh hưởng của hai người để tăng cường tuyên truyền, giúp thông điệp lan tỏa rộng rãi hơn.