“Bây giờ anh không đói.” “Chút nữa phải leo núi, thể lực tiêu hao lớn, vẫn nên ăn gì đó trước đã.” Hứa Dịch không để anh từ chối, kéo anh trở lại phòng. Tô Vũ Trạch nhìn thấy trên bàn đã bày sẵn đồ ăn. Dù mấy ngày nay anh ăn uống không ngon miệng, nhưng mỗi bữa đều có Hứa Dịch giám sát nên cũng ăn được chút ít. Giờ đây, đồ ăn đã được chuẩn bị sẵn, anh không muốn phụ lòng cậu nên nhanh chóng ăn sạch những món trên bàn. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương