“anh xem, đây là nhật ký của Vương Đông Bình. Hứa Dịch gọi Tô Vũ Trạch lại. anh đi đến, lật vài trang nhật ký. “Không hiểu vì sao, khi nhìn thấy cuốn nhật ký này, anh cảm thấy ông ấy và bố anh vẫn còn chút tình cảm. Hứa Dịch gật đầu, coi như đồng tình với quan điểm của anh. “Chỉ là không hiểu vì sao, năm xưa ông ấy lại không giao nộp bằng chứng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương