Chuyến đi này quá vội vàng, nên họ không kịp mang theo quần áo thay, đành phải mặc lại bộ đồ của hôm qua để ra ngoài.

Thị trấn này rất nhỏ, Hứa Dịch chỉ cần hỏi thăm ba, bốn người là đã biết được tung tích của Vương Đông Bình. Người dân trong thị trấn nói rằng ông ta mở một cửa hàng ở khu phố phía đông. Cứ đi dọc theo con đường này là sẽ nhìn thấy.

Hai người đi dọc con đường thêm khoảng hơn mười phút, gần như tới cuối đường thì mới thấy cửa hàng mà những người kia nhắc đến.

Đó là một tiệm cắt tóc rất nhỏ. Tô Vũ Trạch thậm chí không thể tưởng tượng nổi làm thế nào mà một không gian chật hẹp như vậy lại có thể chứa được người thứ ba.

Cửa hàng này thực sự quá nhỏ, cảm giác như nếu cả anh và Hứa Dịch cùng bước vào, tiệm sẽ lập tức chật kín.