Kim đồng hồ trên tường chậm rãi chỉ đến 10 giờ, cửa phòng họp cuối cùng cũng mở ra.

Điều bất ngờ là người bước vào không phải phó tổng Vương mà là Daisy.

Giang Vũ chỉ từng gặp Daisy vài lần trước đây. Bà là một nữ cường nhân chính hiệu, người đã sáng lập Lanxi từ một thương hiệu nhỏ đến vị thế hàng đầu quốc tế.

Điều đó cho thấy Daisy là người có năng lực và tầm ảnh hưởng phi thường.

Giang Vũ không ngờ chuyện này lại kinh động đến Daisy. Trong một thoáng, anh thậm chí nghĩ liệu sự việc có nghiêm trọng đến mức Lanxi định chấm dứt hợp đồng với Tô Vũ Trạch hay không.

Nhưng nếu là để giải ước, đáng ra không cần Daisy đích thân xuất hiện.

Đứng trước tình huống này, Giang Vũ chỉ có thể giữ vững tinh thần, tùy cơ ứng biến.

anh đứng dậy, nở nụ cười rạng rỡ:

“Đã lâu không gặp, Daisy.

Daisy cũng mỉm cười, rất niềm nở, bắt tay anh:

“Đúng vậy, đã lâu không gặp.

Hai người ngồi lại vào ghế, Daisy không phải người thích vòng vo.

Bà đi thẳng vào vấn đề:

“Giám đốc Giang, thực ra tôi rất rõ lý do hôm nay anh đến đây.

“Và cũng chính vì điều đó, tôi đã đích thân đến để xin lỗi.

“Tôi đại diện công ty, xin lỗi vì hành động thiếu chuyên nghiệp của chúng tôi, đặc biệt là với anh Tô.

Quả thật, việc sử dụng nhân sự không hợp lý đã dẫn đến chuyện đáng tiếc xảy ra ngày hôm qua.

“Tôi đã nghiêm khắc phê bình Linda. Về phần Kevin, phòng nhân sự sẽ xử lý thích đáng.

“Tất nhiên, vì sự việc đã làm ảnh hưởng đến lịch trình của anh Tô, chúng tôi rất xin lỗi. Nếu cần bồi thường, công ty chúng tôi sẵn sàng chi trả.

Giang Vũ không ngờ mọi chuyện lại tiến triển thuận lợi đến vậy.

Thậm chí, anh còn chưa mở miệng thì đối phương đã chủ động xin lỗi.

Người ta thường nói “giơ tay không đánh người cười.

Nếu thái độ của đối phương hôm nay cứng rắn, Giang Vũ chắc chắn sẽ nói rõ lý lẽ, vì đây là vấn đề thuộc về nguyên tắc.

Nhưng với thái độ như thế này, anh cũng không tiện làm căng thêm.

“Chúng tôi tin rằng đây không phải ý định ban đầu của các vị, có lẽ chỉ là hiểu lầm. Hiểu lầm thì giải thích rõ là được.

Giang Vũ khéo léo tìm đường xuống thang cho cả hai bên.

“Chắc chắn chỉ là hiểu lầm. Daisy mỉm cười.

“Chúng tôi rất mong được tiếp tục hợp tác lâu dài với anh Tô. Qua nhiều năm, chúng tôi luôn đánh giá cao năng lực của anh ấy.

“Tôi tin rằng anh Tô cũng có sự yêu thích nhất định với thương hiệu của chúng tôi, hy vọng sự việc này không ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa hai bên.

“Chắc chắn không đâu, hoàn toàn không. Giang Vũ đáp lại.

“Vậy các công việc xử lý sau đó chúng tôi sẽ thông báo cụ thể cho công ty anh . Chuyện này coi như kết thúc tại đây, được không?

Daisy và Giang Vũ đều là những người bận rộn. Chuyện có thể giải quyết trong 5 phút sẽ không bao giờ kéo dài đến 10 phút.

Từ lúc ngồi xuống đến khi kết thúc buổi gặp, tổng cộng chưa đến nửa tiếng.

Mọi chuyện đã giải quyết xong, Giang Vũ cũng rời đi để xử lý công việc khác.

Trước khi đi, hai người bắt tay thêm một lần nữa, rồi Giang Vũ rời khỏi phòng họp.

Ngay sau khi anh rời đi, cánh cửa khác trong phòng họp được mở ra.

Giang Vũ từng đến phòng họp này nhiều lần, nhưng không biết rằng phía sau còn có một cánh cửa khác dẫn đến một phòng khách nhỏ.

Từ đó bước ra một người hoàn toàn không nên xuất hiện ở đây – Hứa Dịch.

Daisy nhìn thấy cậu, nhưng gương mặt lại rất bình thản, như thể đây là điều hiển nhiên.

“Thế nào? cháu hài lòng với kết quả chứ? Giọng bà thân mật, chứng tỏ cả hai đã quen biết từ lâu.

Hứa Dịch nở nụ cười dịu dàng, không chút ác ý:

“Thật sự đã làm phiền dì Lâm.

Daisy, tên thật là Lâm Di, là bạn thân của mẹ Hứa Dịch.

Bà đã học thiết kế thời trang từ thời đại học và từng tu nghiệp tại Milan sau khi tốt nghiệp

Sau khi về nước, bà từng làm việc một thời gian với vai trò nhà thiết kế cho các thương hiệu thời trang, sau đó tự sáng lập thương hiệu Lanxi.

Bà và mẹ của Hứa Dịch là bạn thân từ nhỏ, nên khi Lanxi vừa thành lập, mẹ của Hứa Dịch cũng góp vốn đầu tư.

“Mẹ cháu kể với ta rằng Tô Vũ Trạch là cục cưng được cháu nâng niu trong lòng bàn tay đấy.

Daisy luôn giữ được sự trẻ trung trong tâm hồn. Mặc dù là bậc trưởng bối của Hứa Dịch, nhưng cách bà và cậu tương tác lại giống như bạn bè.

“Với lại, ta đã nói bao nhiêu lần rồi, đừng gọi ta là dì Lâm, nghe già lắm!

Bà không thích bị gọi là “dì hay “tổng giám đốc Lâm.

Trong giới, mọi người đều gọi bà là Daisy, cái tên bà dùng khi ở nước ngoài.

Hứa Dịch thật không hiểu mẹ mình đã nói gì mà khiến Daisy trêu chọc như vậy. Cậu nghe bà nói xong, có chút ngượng ngùng.

“Cũng không đến mức như mẹ cháu nói đâu.

“ta thấy lời mẹ cháu nói còn chưa đủ đâu.

Hôm qua anh ấy chịu chút ấm ức, sáng nay cháu đã chạy đến nhà ta, bày ra dáng vẻ nếu ta không giải quyết chuyện này thì cháu không chịu đi.

“Nhưng đúng là lần này lỗi ở ta quản lý không nghiêm. Gần đây ta bận rộn với kế hoạch ra mắt sản phẩm mới nên lơ là mảng nhân sự.

ta không ngờ Linda lại xếp một người như Kevin vào bộ phận truyền thông.

Daisy, vì là bạn thân của mẹ Hứa Dịch, nên cũng biết chuyện cậu đang theo đuổi Tô Vũ Trạch.

Thực tế, lý do Lanxi ký hợp đồng lâu dài với Tô Vũ Trạch cũng có phần liên quan đến Hứa Dịch.

Dĩ nhiên, không phải hoàn toàn do “đi cửa sau. Daisy là người rất coi trọng năng lực biểu đạt của đại diện thương hiệu.

Khi Hứa Dịch giới thiệu Tô Vũ Trạch, sau lần đầu gặp, Daisy đã rất ấn tượng và yêu thích anh.

Tô Vũ Trạch thực sự là một người hoàn hảo, và hợp tác với anh là một trải nghiệm tuyệt vời.

Từ góc độ của Daisy, bà cũng không muốn bất kỳ ai phá hỏng mối quan hệ hợp tác này.

“Vậy cháu xin phép đi trước.

Daisy cười rạng rỡ chào tạm biệt cậu:

“Nhớ dành thời gian đến chơi với ta nhé.

À đúng rồi, sản phẩm mới ta vừa lên kế hoạch rất hợp với cháu. Hay là cân nhắc làm đại diện cho dòng sản phẩm này đi?

“ta còn có thể mời cháu chụp một bộ ảnh bìa chung với đại diện chính nữa đấy!

Daisy biết rõ cách làm sao để chạm đúng điểm yếu của Hứa Dịch.

“Những chuyện này cứ liên hệ với quản lý của cháu nhé. Hứa Dịch đáp lại với vẻ chuyên nghiệp, tránh để bị cho là thiên vị.

Nhưng ý trong lời nói đã rõ ràng, cậu đã đồng ý.