Vừa mới xuống lầu, hai người đã đụng phải một nhóm phóng viên. Tô Vũ Trạch lập tức cảm thấy căng thẳng, vô thức kéo khẩu trang lên. Nếu bị đám người này nhận ra, chắc chắn sẽ phiền phức. Anh không sợ họ viết bậy, nhưng hiện giờ không thể để xảy ra thêm bất cứ rắc rối nào nữa. May mắn thay, sự chú ý của các phóng viên đều dồn vào Hứa Dịch, chẳng ai nhận ra anh đang đứng bên cạnh. Đám phóng viên xúm lại, giơ micro và máy ghi âm sát vào mặt Hứa Dịch, đến mức trợ lý của cậu cố ngăn cản mãi cũng không được. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương