Chuông báo thức của Tô Vũ Trạch vang lên đúng 2 giờ chiều. Dù cực kỳ không muốn rời khỏi giấc ngủ ấm áp, nhưng anh biết vẫn còn việc quan trọng phải làm. Anh kéo mình ra khỏi chăn, bước vào phòng tắm và tắm qua một lượt, cảm thấy tỉnh táo hơn đôi chút. Ngày mai anh sẽ đến nhà Hứa Dịch đón năm mới, nên việc chuẩn bị quà là điều không thể thiếu. Một số món quà đã được giao cho Kiến Quốc lo liệu từ trước, nhưng hôm nay anh vẫn cần đích thân đi lấy. Gần Tết rồi, Kiến Quốc cũng được cho nghỉ để về quê. Dù gì mỗi nhà đều có truyền thống đón Tết, và Kiến Quốc mỗi năm cũng cần về quê cùng gia đình. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương