Tô Vũ Trạch có những thói quen phổ biến của nhiều người trẻ tuổi, chẳng hạn như thức khuya và khó dậy sớm. Hứa Dịch đoán không sai, anh là người thường xuyên không ngủ sớm và khó ra khỏi giường vào buổi sáng. Tuy nhiên, hôm nay lại là một trường hợp đặc biệt. Anh không thức khuya để lướt mạng mà cố gắng đi ngủ sớm từ 11 giờ, vì sáng mai phải dậy sớm để mang bữa sáng cho Hứa Dịch. Nhưng dù nằm trên giường từ sớm, anh vẫn không thể ngủ được. Cả đêm anh trằn trọc, đầu óc không ngừng nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong ngày. Một lúc anh nghĩ đến khoảnh khắc Hứa Dịch kéo mình ra khỏi vùng nguy hiểm, lúc khác lại nhớ đến giọng nói đầy vẻ cầu khẩn của cậu khi nói chuyện. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương